Không ai trong chúng ta đều không mong ước mình được sống trong một thế
giới tươi đẹp, hạnh phúc. Thế nhưng khi được mời gọi chung tay để góp phần làm
cho thế giới tươi đẹp hơn, hạnh phúc hơn…, thì một số người lại cho rằng: việc
đó là của nhà nước, của các tổ chức từ thiện, của ai chứ không phải của cá nhân
tôi. Nhưng không, mỗi cá nhân với những cách thế riêng của mình, mỗi người đều
có thể khiến thế giới sẽ tươi đẹp hơn. Cách đó ra sao, mỗi người chúng ta hãy đọc
câu chuyện “Đừng thay đổi thế giới” sau đây và tìm ra cách thế riêng của mình,
hầu … sẽ có một thế giới tốt đẹp hơn. J
Ngày xưa, có một nhà vua trị vì vương quốc nọ rất thịnh vượng. Một hôm,
ông quyết định vi hành đến những miền xa xôi của đất nước. Khi trở về cung điện,
ông than phiền chân ông rất đau đớn vì lần đầu tiên đi một chuyến dài ngày như
thế trên những con đường rất gồ ghề và lởm chởm đá vụn. Nhà vua ban lệnh cho mọi
người phải phủ da thuộc lên khắp các con đường của vương quốc. Rõ ràng việc này
cần hàng triệu bộ da bò và sẽ tiêu phí rất nhiều tiền của.
Một hầu cận thông minh dũng cảm tâu với nhà vua: “Sao bệ hạ lại dùng tiền
một cách không cần thiết như thế? Sao bệ hạ không đo cắt một miếng da vừa với
chân mình?”.
Nhà vua rất ngạc nhiên nhưng rồi ông chấp thuận gợi ý của hầu cận để làm
một “đôi giày” cho riêng mình.
Bài học vô giá từ câu chuyện này là: Để
thế giới này trở thành một nơi hạnh phúc với mọi người, tốt hơn hết hãy thay đổi
chính mình chứ đừng thay đổi thế giới.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét