(Dưới đây là câu chuyện có thật)
Một người đàn ông, trong lúc đang chùi cho láng chiếc xe hơi của
anh ta, đứa con trai 4 tuổi của anh ta nhặt một hòn đá và rạch vào bên hông
xe.Trong cơn tức giận, anh ta chụp lấy tay đứa con trai và đánh vào tay nó
nhiều lần mà không nhận ra rằng anh ta đang đánh bằng cái mỏ lết
Tại bệnh viện, đứa bé mất hết các ngón tay vì xương thịt dập nát. Khi đứa trẻ thấy bố nó... Với đôi mắt đau buồn, nó hỏi: “Bố ơi các ngón tay con đâu rồi?”. Anh ta rất đau lòng, không nói nên lời và trở lại bên xe, đá vào chiếc xe nhiều lần.
Tại bệnh viện, đứa bé mất hết các ngón tay vì xương thịt dập nát. Khi đứa trẻ thấy bố nó... Với đôi mắt đau buồn, nó hỏi: “Bố ơi các ngón tay con đâu rồi?”. Anh ta rất đau lòng, không nói nên lời và trở lại bên xe, đá vào chiếc xe nhiều lần.
Suy sụp bởi hành động vô ý thức của mình...., ngồi trước chiếc xe
hơi, anh ta nhìn vào vết xước trên hông xe..... thằng bé đã viết: “Con Yêu Bố,
bố ơi!”. Ngày hôm sau, người đàn ông tự tử...
Giận dữ và yêu thương không có giới hạn, hãy chọn cái thứ hai. YÊU
THƯƠNG để có một cuộc sống xinh tươi và đẹp đẽ. Đồ vật sinh ra là để SỬ DỤNG và
con người sinh ra là để YÊU THƯƠNG....
Vấn nạn của thế giới hôm nay lại là.... Con người bị SỬ DỤNG còn đồ vật thì được YÊU THƯƠNG !!! Đau lắm thay!!!
Vấn nạn của thế giới hôm nay lại là.... Con người bị SỬ DỤNG còn đồ vật thì được YÊU THƯƠNG !!! Đau lắm thay!!!
Sương Lam
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét